Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

Chùm Thơ Tình Dài 75



Hồn Người Thổn Thức

"Thấm thóat ba thập niên
Biển vẫn còn chờ đợi
Tình mặn nồng còn đây
Nhưng người đã xa rồi"

Thăm lại biển Nha Trang
Nỗi lòng tôi mênh mang

Thương nhớ còn nhiều lắm
Bao cuộc đời lang thang...

Trải qua ba thập kỷ
Biển yêu vẫn đợi chờ
Tình mặn nồng cay đắng
Sóng ái buồn bơ vơ

Một mình coi sóng biển
Tiu ngỉu như con mèo
Xót xa cùng năm tháng
Quê hương vẫn đói nghèo

Hàng ngày trong cuộc sống
Bận rộn vì mưu sinh
Đồng bào tôi khổ lắm
Trong cát lầm vô minh

Tôi phải biết làm sao
Biển Nha Trang nghẹn ngào
Sóng trong lòng thổn thức
Kỷ niệm lại xôn xao?

Bóng hình đã khuất xa
Mây trắng trời bao la
Cánh hải âu tung cánh
Biết hồn người thiết tha...

cảm từ tác thơ và ảnh cuả Thanh Xuan Nguyen
Thăm biển Nha Trang năm 2010

18.7.2012 Lu Hà



Quyết Bảo Tồn Ngôn Ngữ

Cám ơn cô Thanh Xuân
Ngôi sao trong làng văn
Thư ký hồn Lạc Việt
Nỗi lòng tôi chưá chan

Trước lạ thì sau quen
Xin cô cứ tự nhiên
Tâm hồn tôi bát ngát
Đắm đuối từng bao phen

Văn thơ say nghệ thuật
Ngây ngất cùng giai nhân
Men đời ôi xao xuyến
Bao la khắp thế gian

Duy trì quyết bảo tồn
Ngôn ngữ Việt đòi cơn
Câu ca dao lạc mộng
Sưởi ấm những tâm hồn

Thanh Xuân muốn đứng lên
Các cháu nhỏ đừng quên
Người Việt Nam xa xứ
Mất gốc buồn triền miên

Khuyên nhau nhớ cội nguồn
Đau xót vạn linh hồn
Lênh đênh ngoài biển cả
Nước mắt lại trào tuôn!

cảm tác khi nghe nữ văn sĩ Thanh Xuân bàn về ngôn ngữ Việt.
17.7.2012 Lu Hà



Hương Tiền Kiếp

Anh đã gặp em từ dạo thuở
Mắt huyền mơ chan chưá tình đời
Ở đâu trong cõi mù khơi
Tìm trong vạn kiếp xa xôi trập trùng...

Lòng thổn thức mênh mông sóng vỗ
Chén rượu đào thu thảo em ơi!
Để rồi cách biệt trăm nơi
Bụi hồng gió cuốn chơi vơi biển trời...

Hãy để mãi cho đời đắm đuối
Ngàn năm trôi mát rượi hoàng hôn
Hương hoa lơi lả bồn chồn
Từng cơn sóng vỗ đòi cơn dạt dào...

Đừng ngần ngại bơ vơ trần thế
Trái tìm sầu rên rỉ chưa phai
Oan khiên mang xuống tuyền đài
Xót thương duyên phận canh dài mưa chan...

Em đừng sợ  tơ duyên bạc bẽo
Chẳng bao giờ chéo néo giai nhân
Đôi ta chưa có nợ nần
Anh đây em đó dạm ngàn trùng dương...

Hương tiền kiếp vấn vương còn mãi
Cõi trần gian ân ái là bao
Thiết tha anh để lời thơ
Nghìn sau gặp lại bên bờ sông Hương...

Vườn ngự uyển bướm hồng rạo rực
Trúc mai vàng khuân ngọc đài trang
Thướt tha bóng liễu nhẹ nhàng
Hàng Nga cung Quảng dỡ dang bẽ bàng...

cảm tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: Gởi Hương Theo Gió...
20.7.2012 Lu Hà



Mộng Sầu Đêm Trăng

Tôi đã đợi em từ vạn kiếp
Thỏ ngọc vờn như tiếp thêm mơ
Niềm vui hoà lẫn sương mờ
Chờ khi nguyệt lặn bên bờ sông ngân

Dáng lướt thướt đêm tàn chim gọi
Nghe tiếng gà buồn với ngàn xưa
Bóng hình mây gió lưa thưa
Tình tôi đắm đuối theo tà áo bay

Mộng huyền ảo đắm say da diết
Hồn ngất ngây bạch tuyết trần ai
Đào nguyên lạc lối thiên thai
Bẽ bàng hồ điệp đêm dài chưá chan

Trồi hoa nhú từng xuân lại đến
Những đêm đông lận đận tưởng qua
Đợi em ở bến giang đầu
Trăng soi vằng vặc bên cầu nỉ non

Màu áo trắng tuổi son nhung nhớ
Hoa phượng rơi từ thuở học trò
Rắc trên vai nhỏ hồn thơ
Em thay màu tím con đò thủy chung

Thuyền thăm ván trập trùng giông tố
Em lấy chồng ảo não lòng tôi
Ngàn thu vằng vặc xa xôi
Nưả vành trăng khuyết chơi vơi nỗi niềm

cảm xúc riêng khi đọc bài thơ cuả Nguyên Sa: Tương Tư
Thơ khác Nguyên Sa về thể loại và ý thơ.
19.7.2012 Lu Hà



Bồi Hồi Triều Dâng
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Một Sớm Thu Về

Thu về em đã có hay?
Nắng chiều phai nhạt lá bay mặt hồ
Thu xưa yểu điệu sương mờ
Hồn anh trĩu nặng đôi bờ tơ vương...

Vai gày bóng nhỏ yêu đương
Lá thu xào xạc bướm hồng xôn xao
Gót chân nhè nhẹ rì rào
Vi vu khúc nhạc thuở nào âm vang...

Ngưả tay đón chiếc lá vàng
Heo may gió thổi bẽ bàng cơn say
Dáng Thu lướt nhẹ trong mây
Tình Thu hong lại chuỗi ngày đắng cay...

Thu về anh lại ngất ngây
Mây chiều khêu gợi vơi đầy nỉ non
Sầu dâng nghèn nghẹn trào tuôn
Long lanh ánh mắt từng cơn gió luà..

Lá thu rơi rụng bao muà
Tháng ngày rầu rĩ mái đầu héo hon
Nghe con chim hót véo von
Tình thương đọng lại mảnh hồn sương rơi...

Theo anh góc bể chân trời
Nỗi buồn lữ khách rối bời Thu ơi!
Tha hương đất lạ quê người
Sóng lòng dồn dập bồi hồi triều dâng...

Lẽ nào Thu lại quên chăng?
Từng muà lá rụng nắng vàng sang ngang
Ván thuyền ai đóng dở dang?
Phiến sầu vạn cổ lỡ làng tơ duyên...

Tương tư sầu muộn ưu phiền
Xanh xao vò võ triền miên nỗi niềm
Cô liêu với bóng trăng thềm
Hàng hiên thánh thót từng đêm lệ tràn...!

20.7.2012 Lu Hà



Giận Hình Đập Vỡ Gương

Nàng rầu rĩ tấm gương méo mó
Trái xuân đào nhõng nhẽo buông xuôi
Ghẹo nhau tóc xoã tả tơi
Phong sương hạt muối xa xôi não nề...

Làn môi nhạt ê chề năm tháng
Cuối chân mày lãng đãng chim ri
Tuổi vàng xuân ngọc hoa thì
Dung nhan tiều tụy rầm rì suối reo...

Máu cuồng nhiệt băng đèo vượt biển
Buồm xác xơ lận đận lênh đênh
Trái tim đôi ngả thác ghềnh
Nẻo trôi sóng nước nẻo dềnh sông tương...

Sóng dào dạt trập trùng chưa lặn
Thủy triều dâng mấy bận tang thương
Phận hèn cam chịu quê hương
Đói nghèo bệnh tật thê lương não nùng...

Giá chi được biển đông cưỡi sóng *
Chém cá kình khí trượng nam nhân
Việt Khang sôi sục cung đàn
Sông hồ nặng gánh giang san ngặt nghèo *

Nàng thổn thức chó mèo vờn mãi
Dân tộc ta tê tái xót xa
Chữ vàng chữ bạc mịt mù
Tam Sa diễu cợt gà rù kêu la

Giặc phương bắc dày vò tâm não
Chúng hè nhau chủ nghiã dựng xây
Tay không xa xẩm mặt mày
Vong nô thuộc quốc cáo cầy phởn phơ...

Hình thổn thức bơ phờ bối rối
Người ngoài gương nhức nhối cũng đau
Chắp tay ôm lấy mái đầu
Đôi ta bạc bẽo dãi dầu gió sương...

cảm tác từ thơ lục bát cuả Thi Nguyên: Tâm Sự Người Trong Gương

* "Tôi muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp bằng sóng dữ,
chém cá Kình ở biển Đông, đánh đuổi quân Ngô,
giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ,
chứ tôi không chịu khom lưng là tì thiếp người ta".
 Lời: Triệu Thị Trinh

* "Giang hồ quen thú vẩy vùng,
Gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo."
Tả về Từ Hải cuả Nguyễn Du.)

22.7.2012 Lu Hà



Tìm Trái Tim Vàng

Chào anh Nhã! nóng lòng tìm vợ
Tấm hình anh chan chưá nụ cười
Đọc thơ tâm sự bồi hồi
Trước bàn máy tính một trời mây xanh...

Phận em thế quả xanh trái chín
Vẫn cô đơn lận đận tình yêu
Phấn hương rơi rụng sớm chiều
Sắc chưa trọn vẹn yêu kiều thướt tha...

Không ong bướm lượt là lả lướt
Gái miền Nam chân chất đó nha
Miệt vườn chăm chỉ thật thà
Da hơi bánh mật mặn mà Cửu Long

Thơ anh viết mênh mông biển cả
Làm cho em mộng ảo mãi hoài
Phải chăng Thượng Đế an bài
Cho bầu với bí đêm dài tơ vương ?

Hỡi anh Nhã trông trăng nhắn nhủ
Nguyện cùng Hoa rau cháo muối dưa
Nếu không hợp cũng chẳng sao
Mỗi người mỗi ngả nghẹn ngào chia ly

Gái hương sắc độ thì xuân nở
Bướm ong vờn đau đáu anh ơi!
Anh sinh vào tuổi con gì?
Để em xăm quẻ thầm thì nhỏ to...

Quay số máy em chờ anh nhé
Xi xan uây rồi bảo san y
Dồi dào ấm áp mê ly
Liêu pha bốn bảy anh ghi vào lòng

Nhớ đừng quên đầu dòng không chín
Gái Bạc Liêu chưa nhận trầu cau
Gió sương tầm tã bốn muà
Ngõ nhà dầu dãi điã dầu hư hao...

Bởi anh cũng hào hoa chữ nghiã
Bút nghiên này tâm dạ ưu tư
Giấy hồng thảo một bài thơ
Đôi dòng mộc mạc cánh đào phù du...

Bao suy nghĩ trầm tư mặc tưởng
Ánh mây vàng bảng lảng hoàng hôn
Đọc thơ hồi hộp trào tuôn
Nghe con sóng vỗ đòi cơn nhip cầu...

Anh tuổi cũng chắc là trai trẻ
Rất ga lăng đắm đuối với đời
Trải qua năm tháng ăn chơi
Giờ đây tu tỉnh là người siêng năng...

Em rất thích trai hùng tuấn kiệt
Để luyện rèn gang sắt thành kim
Em không tin phận nổi chìm
Ông Tơ bà Nguyệt theo chim hỏi trời...

Nếu không ngại e dè bối rối
Hoa chỉ đường dẫn lối cho anh
Sắc màu khởi sự Tân Bình
Thanh mai trúc mã chúng mình bên nhau...

Phải thành thật mượt mà đầm ấm
Chớ như loài ong bướm chơi hoa
Canh khuya thơ thấm nhạt nhoà
Sam xi ơ một  chan hoà thủy chung!

Chú thích: cảm tác và chuyển thể từ thơ Cao Kiều Hoa ở Taiwan gửi Trần Phong Nhã ở Tân Bình Việt nam
26.7.2012 Lu Hà



Tiếng Sáo Theo Mây

Tiếng dịch thổi nghe mà réo rắt
Lơ lửng cao tha thiết đâu đây
Cớ sao thổn thức vơi đầy
Lưng trời ngăn ngắt mây bay chập chờn

Điệu trầm bổng nỉ non van lạy
Gió heo may ngai ngái hồ thu
Sương hồng thoa nhẹ bông lau
Lá rơi sóng biếc chân cầu bóng ai

Dáng thơ thẩn ngày dài sợ mất
Sắc đẹp rồi lất phất tả tơi
Hoàng hôn lay lắt buông lơi
Hồn theo tiếng sáo xa xôi chân trời...

Lòng man mát bồi hồi tình ái
Tấm khăn hồng đẫm lệ phôi phai
Má đào duyên nợ trần ai
Xót xa ân hận tuyền đài còn vương

Cũng có lúc như dòng suối chảy
Nước trong xanh thủ thỉ nguồn cơn
Uớc mơ trọn vẹn chồng con
Long lanh ánh mắt môi son má hồng

Ta lững thững trên đường sỏi đá
Nghe bước chân lạo xạo hoang vu
Lòng ta trống trải mịt mù
Sơn khê dặm nẻo phù du thế trần...!

cảm tác theo bài thơ tự do cuả Thế Lữ: Tiếng Trúc Tuyệt Vời
27.7.2012 Lu Hà






Hồn Mộng Đòi Cơn
tặng bạn thơ Chinh Nguyên

"Đẹp thay chiếc áo bà ba
Ôm tròn thân vóc cho tà áo bay " *
Thiên thần mũ đỏ đắm say
Thuỷ quân lục chiến vơi đầy nỉ non

Chinh nguyên lòng dạ bồn chồn
Trái tim chiến sĩ như cồn sóng dâng
Tây Đô ơ cõi thiên đàng
Đôi ta duyên nợ dở dang lỡ làng

Ngậm ngùi dòng Cửu Long Giang
Bọt bèo trôi nổi phũ phàng em ơi!
Trùng dương trôi dạt chân trời
Thấy người trên mạng bồi hồi lòng tôi

Vầng trăng vằng vặc xa xôi
Phù du thân phận tả tơi đoạn trường
Nghẹn ngào mộng tưởng quê hương
Gặp người con gái má hồng năm nao...

Xôn xao dào dạt tình thơ
Mênh mông biển lá điệu hò à ơi!
Ninh Kiều đón gió lả lơi
Thuyền ai xa bến biển khơi chập chờn

Canh khuya trằn trọc đòi cơn
Nôn nao thổn thức lệ tuôn đôi hàng
Binh hùng tướng trận bẽ bàng
Vi vu gió thổi vành tang nấm mồ

Cô hồn ngơ ngác bơ vơ
Biết bao đồng đội bây giờ ở đâu?
Ba vùng chiến thuật dãi dầu
Phong sương tư lự uá sầu cỏ cây

Phất phơ tà áo em bay
Lòng tôi đau xót đắng cay một thời
Ở nơi đất khách quê người
Bao nhiêu kỷ niệm trăm nơi hiện về...

* Ca dao
29.7.2012  Lu Hà



Tình Cò Già

Đời khối chuyện tai ương trái khoáy
Kể bạn nghe ma quái lắm chiêu
Tội cho một cụ Việt Kiều
Năm mươi mấy tuổi bóng chiều hắt hiu

Yêu say đắm mĩ miều trăng gió
Chat thoả phanh suốt cả ngày đêm
Hơi da nóng bỏng êm đềm
Trên màn hình ảnh nỗi niềm ầu ơ...

Thay mắt kính như Châu Nhuận Phát
Mhuộm tóc đen thắm thiết Đức Hoà
Tin rằng có số đào hoa
Đôi mươi mười tám nhạt nhoà canh thâu...

Cứ chí chát độ vưà tròn tháng
Anh yêu ơi! Quà tặng cho em
Nỉ non ân ái nỗi niềm
Tim già ửng máu lưỡi liềm trăng treo...

Vội mua nhẫn dù nghèo túng quẫn
Được mấy hôm gái giận phàn nàn
Đòi mua máy tính cho gần
Ngàn đô chắt bóp giai nhân đẹp lòng...

Nàng lại muốn thong dong A Mốc
Say men tình chàng ngốc cũng vâng
Mạo danh bác sĩ đàng hoàng
Lẽ đâu kiết xỉ ngân hàng là bao...?

Cảnh ngang trái thân cò hãnh diện
Trót phóng lao phải dấn theo lao
Hồi hương tính chuyện bẻ đào
Trắng tay đồng cỏ xác xơ dật dờ...

Khoác áo vét vịt vờ tiến sĩ
Đến phi trường chẳng thấy em ra
Taxi lọ mọ hỏi nhà
Bàng hoàng gõ cưả âu sầu ngẩn ngơ

Tôi với bác nào đâu quen biết
Mà bỗng dưng nhất thiết nhận vơ
Bước ra một ngã côn đồ
Chồm lên giận dữ thớt dao dạn dày...

Này ông lão xéo ngay cho rảnh
Không đi ngay chớ trách thằng này
Trong nhà sẵn có chó đây
Xé cho tan xác ra ngay bây giờ

Mặt đờ đẫn buồn thiu thất thểu
Ra sân bay tiu nghỉu về nhà
Đồng xanh cắt cỏ như xưa
Lương đều trả góp nắng mưa dãi dầu...

Trên đất Mỹ phận già cô độc
Tìếng Tây thì cộc lốc mấy câu
Mấy bà quá lưá lầu bầu
Ti toa ngô ngọng mái đầu bạc phơ...

Hận muôn kiếp căm thù phụ nữ
Thân cò già bận bịu sớm khuya
Nợ nần chồng chất khổ đau
Trâu già da cóc xót xa thế này...!

cảm tác từ một bài thơ tự do không rõ tác giả trên mạng
29.7.2012 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét