Trăng
Thu Cảm Sầu
hoạ
thơ Huệ Thu: Đợi Anh
Ngẩn
ngơ nâng chén tình say
Một
mình em uống vơi đầy chờ anh
Trăng
soi đáy mắt long lanh
Sóng
thu nhả sợi ươm cành non tơ
Lao
xao biển gọi đòi thơ
Nhớ
anh em mới mộng mơ hỏi trời
Ông
tơ bà nguyệt ai mời
Rượu
ngon em chịu đất trời đổ ngang
Bên
tai gió thoảng hồn trăng
Sương
rơi lã chã nỗi lòng vắng tanh.
16.6.2010
Lu Hà
Gánh
Cả Mây Sầu
hoạ
thơ Mai Hoài Thu
Thoang
thoảng hương thu mộng khởi đầu
Đêm
buồn gió gọi giưã canh sầu
Em
đi trong gió đời ly loạn
Gánh
cả mây vàng đẫm lệ châu
Thơ
thẩn ngàn sao thương khói trăng
Nhạt
nhoà mờ ảo thấm mưa giăng
Điêu
tàn che lấp mùi sương đá
Dấu
cả cô đơn tủi hận năm…
Ta
xót thương em lòng khổ nhớ
Triền
miên năm tháng chỉ là thơ
Mông
mênh một cõi buồn vô hạn
Phòng
lạnh rèm buông cưả khép hờ
Ta
ngậm từng đêm những giọt sầu
Đọng
vào trong dạ một hồn thơ
Em
đi trong chốn mù xa thẳm
Gửi
lại mình anh những mộng mơ
Em
đã xa vời bao nỗi thương
Trời
xanh thăm thẳm bóng tà dương
Âm
dương đôi ngả hồn cô độc
Dào
dạt ngàn sau hương gió sương
11.7.2009
Lu Hà
Muà
Xuân Mỹ Hạnh
cảm
tác qua thơ và ảnh
Mơ
màng nữ sĩ kià ai?
Hẳn
cô Mỹ Hạnh bồi hồi thả thơ
Thơ
theo làn gió vi vu
Như
bong bóng nước vẩn vơ xuân chiều
Thướt
tha thể nữ yêu kiều
Bốn
phương phẳng lặng má đào ngẩn ngơ
Dõi
theo một giải xanh lơ
Mày
cong kính trắng sương mờ xa xôi
Phất
phơ tà áo hồng bay
Bờ
vai chuỗi hạt nụ cười đắm say
Trần
gian khối kẻ ngất ngây
Nhìn
cô mà cả cõi trời thiên thu
Đêm
nằm mơ thấy Hằng Nga
Bóng
cô Mỹ Hạnh chìm vào mông mênh
Sông
Hà sóng nước mây xanh
Một
đàn vịt lội vây quanh trắng ngần
Nhạt
nhoà tiên nữ xa gần
Tìm
sao cho thấy tâm hồn yêu thơ...
15.7.2010
Lu Hà
Lệ
Rỏ Chân Cầu
hoạ
thơ Hàn Thiên Lương
Heo
may tơ liễu chân cầu
Phất
phơ cành trúc vương sầu bao nhiêu
Thu
vàng rêu bám lối xưa
Áo
nâu mái tóc phơi màu trần ai
Anh
đi gửi lại cho đời
Giọt
thương giọt nhớ bao lời yêu đương
Trông
theo hút bóng mù sương
Chinh
nhân dặm thảm bụi đường bơ vơ
Biết
sao cho đến khi nào?
Người
về trở lại bên cầu thương yêu
Lá
trôi dòng nước hững hờ
Bao
muà thu đợi ngóng chờ người xa
Biển
đời sóng nước lô xô
Trên
cầu soi tóc bóng chiều buồn đưa
Vàng
bay lá uá phô màu
Đôi
bờ lau lách tình sầu trăng mơ
Thuyền
ai thấp thoáng từ xa
Mênh
mông sóng vỗ sương mù hoàng hôn
Đường
đi cỏ dại lối mòn
Dấu
chân thuở trước anh còn nhớ không ?
Thương
đau trong cõi bụi hồng
Nợ
người thiếu phụ tấm lòng thủy chung…
15.11.2009
Lu Hà
Bích
Xuân Luân Hoán
xướng
hoạ góp thơ
Hôm
qua em muốn một mình
Hôm
nay em ước có anh ở Nhà
Mong
sao vui vẻ thuận hoà
Cưả
nhà êm ấm mẹ cha vui vầy
Yêu
nhau là bởi trái tim
Dù
cho xa cách vẫn tìm đến nhau
Trái
tim khổ lụy âu sầu
Hai
tay ôm chặt mà chiều lòng em
Hoa
hồng duyên dáng nhờ gai
Người
ta chỉ đẹp trọn đời thẳng ngay
Yêu
nhau chẳng quản tháng ngày
Lúc
mưa lúc nắng đêm dài có nhau
Đời
người như cánh bèo hoa
Lênh
đênh chìm nổi khổ đau muôn phần
Hỡi
chàng thi sĩ cù lần
Soi
gương có bóng hình em trong lòng?
22.11.2009
Lu Hà
Thuyền
Tình Bể Ái
hoạ
thơ Mai Hoài Thu
Lênh
đênh say sóng từ đâu
Thuyền
tình bể ái canh sầu tâm tư
Rì
rào nắng toả chiều thu
Hoàng
hôn rủ bóng hoang vu gọi về
Ngang
vai thơm mái tóc thề
Lâng
lâng một cõi đam mê hương tình
Ngạt
ngào trinh nhụy hồng linh
Chao
ôi! Bát ngát trăng tình buông lơi
Thông
reo cưả biển chơi vơi
Bến
bờ lau lách cho đời đìu hiu
Vàng
rơi mấy lá thương chiều
Thuyền
ai xa bến chở nhiều khổ đau
Vi
vu khóc gió nương dâu
Lòng
em heo hắt lệ sầu đầy vơi
Mưa
thu lã chã tuôn rơi
Mảnh
mai khoác tấm áo tơi tối ngày
Bồng
bềnh nưả tỉnh nưả say
Hồn
bay bướm trắng suối cay đắng phần
Còn
đâu vòng ái tình ân
Luân
hồi khổ luỵ xoay vần trần gian
10.7.2009
Lu Hà
Theo
Dấu Chân Xưa
hoạ
thơ Hồ Bảo Thanh
Lối
xưa chân cứng đá mòn
Theo
dòng nước chảy tâm hồn Tố Như
Trăm
năm kể chuyện ngàn thu
Trăng
soi đầu ngõ bóng luà cưả sau
Thăm
quê lòng dạ nao nao
Bên
mồ khói nhạt thi hào nằm đây
Xanh
xao cỏ mọc thu gày
Hơi
sương rỏ lệ hàng cây ngậm ngùi
Người
đi thế kỷ xa vời
Đạm
Tiên tủi hận Kiều Nhi bán mình
Thương
thay một kiếp phong tình
Vì
Cha mà phải thác ghềnh lao đao
Nguyễn
Du! Ơi hỡi Nguyễn Du
Tiên
Điền nợ gánh phong ba bụi trần
Thi
văn đài các tha nhân
Ngàn
năm lục bát gian gian luận bàn…
9.11.2009
Lu Hà
Đêm
Trăng Vũng Tàu
hoạ
thơ Tuyền Linh
Bên
thềm rỏ lệ trăng lên
Hằng
Nga nàng vẫn tiếng đàn nỉ non
Sợi
vàng mây lẫn trong âm
Tình
ta lỡ kiếp con tằm nhả tơ
Thoáng
nghe lòng cũng bơ phờ
Cô
đơn trăng lặn chẳng chờ ta đâu
Tuổi
vàng nốt nhạc say màu
Khung
trời rộng mở qua cầu gió bay
Đêm
thu bao nỗi đắng cay
Hỏi
trăng còn nhớ bóng ai thuở nào?
Hồn
xưa lạc lối trong mơ
Trăng
thanh thơ gọi ngọc châu lại sầu…
7.11.2009
Lu Hà
Chiều
Xa Viễn Xứ
hoạ
thơ Huệ Thu
Thoang
thoảng bên tai ngọn gió sầu
Lơ
là cưả hé mộng tàn chiều
Hương
thơm tiếc nhụy muà năm ngoái
Vọng
tưởng trong lòng vẫn bấy nhiêu
Thương
đoá xuân hoa cả bốn muà
Đường
trần xuôi ngược gió hưong về
Bầu
trời xanh thẳm miền sơn cưóc
Đà
lạt hoàng hôn than thở quê
Thơ
thẩn băn khoăn lại nhớ rồi
Buồn
trông như thể bóng thành đôi
Đắn
đo ướm hỏi hồn hay bóng
Trên
tường ai đấy trái tim côi?....
Hết
đứng lại vào ra ngẩn ngơ
Đọc
trang ký ức cuả ngày xưa
Trái
tim hồi hộp thời thơ ấu
Nhịp
đập trong bầu hương ngát thơ
Lẩn
thẩn kià ai lẫn bóng hình
Soi
gương trải tóc hỡi cô mình
T
ình xưa lưu luyến hồn ai gọi
Năm
tháng qua rồi bao lóng lanh?...
6.6.2009
Lu Hà
Đêm
Trăng Đà Lạt
hoạ
thơ Hồ Bảo Thanh
Đêm
nay như ánh đèn cù
Vầng
trăng lơ lửng mây mù cho tôi
Ngày
mai sương đọng lẻ rơi
Nước
hồ than thở đường soi lạ lùng
Nao
nao hương ngải mai rừng
Quây
quần bên bếp lưả hồng người ơi!
Mặn
mà chỉ thắm môi ai
Cần
tre ruợu ngọt đất trời cao nguyên
Nước
non Đà Lạt say miền
Vi
lô hiu hắt âm thầm khổ thương
Tiếng
hò biển lá mênh mang
Tình
ai thơ thẩn bên sông âu sầu
Đèn
cù mê mẩn đêm thâu
Vầng
trăng sao tỏ sương mờ lại rơi
Biết
bao ân ái em ơi?
Ngày
mai anh phải đi rồi dặm khơi…
29.8.2009
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét