Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2020

Chùm Thơ Tình Dài Số 308


Mỹ Nhân Tài Tử
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 9

Lão thầm khen nhân từ đức hạnh
Chí nam nhi thanh bạch hiếu trung
Mong ngày công tử tháp tùng
Tướng gia rõ mặt trai hùng nữ nhân


Thấy lão trượng ân cần trân trọng
Đỗ Tử Trung tin ngóng đã lâu
Thay ta trả nghĩa Trần, Châu
Mối mai Tần, Tấn bắc cầu kim bôi

Kẻ hàn sĩ bồi hồi tấc dạ
Xin tạ lòng vàng đá ngọc trang
Kim chi ngọc diệp tao khang
Thay lời đính ước bên nàng làm tin

Phú ông nhận giờ thìn hành lễ
Nắng ban mai như thể rồng bay
Mây trời hoan hỉ đắm say
Lầu hoa mở tiệc vui vày tân lang

Lễ tiễn đưa thiếp chàng ly biệt
Cảnh Chân càng da diết nhớ nhung
Mong ngày hội ngộ trùng phùng
Nữ xoa đùi dế trai hùng ôm eo

Hai tiểu đồng đi theo dắt ngựa
Kẻ gói đồ người lựa túi thơ
Hắt hiu cá lội lờ đờ
Dòng sông vắng vẻ đôi bờ đục trong

Trời mây xanh thong dong rạng liễu
Đường thênh thang nước kiệu đổ dồn
Dương tà thủng thẳng hoàng hôn
Kìa non Thúy lĩnh bồn chồn Tương dương

Người và ngựa dặm trường mệt mỏi
Tuấn Khanh thời thoắt tới kinh đô
Hai chàng Ngụy, Đỗ khi mô?
Phố phường sầm uất trăng nhô mé lầu

Phủ trạng nguyên bỗng đâu trước mặt
Đỗ Tử Trung dìu dặt cung đàn
Từ xa đã thấy dung nhan
Vội vàng xuống ngựa tân quan ra chào

Hai huynh đệ nghẹn ngào giọt lệ
Nắm tay nhau kể lể nguồn cơn
Mặt nhìn tận mặt mừng rơn
Đỏ hoe khóe mắt tủi hờn Tuấn Khanh

Ngụy Soạn Chi công danh hiển hách
Đỗ Thám hoa trọng trách triều đình
Tuấn Khanh thong thả chuyện mình
Phụ thân mắc nạn đại hình án oan

Đỗ trạng nguyên là quan án sát
Sẽ thân chinh xem xét vụ này
Bản văn tôi sẽ thảo ngay
Đừng lo bá phụ có ngày giải oan

Trông cậy huynh lo toan việc đó
Rút trong mình tấu sớ kêu oan
Bởi tên Binh đạo tố gian
Tránh sao tử tội lường gàn quân vương

*Nguyên tác thơ lục bát: “Nữ Tú Tài“
27.8.2020 Lu Hà



Mỹ Nhân Tài Tử
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 10

Đỗ Tử Trung khinh thường gian đảng
Mới lên xe vào thẳng hoàng cung
Sớ oan thấu tới cửu trùng
Sau rồi chàng mới ung dung về nhà

Nhác trông thấy chiếu hoa bỏ ngỏ
Tấm tiểu hàm ai đó vắng tanh
Cầm lên thì của Tuấn Khanh
Giở ra mới biết tính danh thực là

Rõ họ tên Phi Nga nét bút
Đọc bản văn vi vút rồng mây
Bần thần giây lát ngất ngây
Lộ ra chân tướng bấy chầy dấu quanh

Gái giả trai Tuấn Khanh đồng học
Kim lâu ngày trong bọc lòi ra
Ngẩn ngơ kìa ả Phi Nga
Đi thăm phố xá thướt tha trở về

Đỗ Tử Trung ngồi kề bên cạnh
Mơn trớn đùa chẳng trách bấy lâu
Bây giờ phỉ nguyện sở cầu
Bắn tên trúng đích gieo cầu đúng nơi

Chàng vuốt ve lả lơi trăng gió
Bướm hoa vờn chăng chớ làm chi
Thanh mai trúc mã đền nghì
Cung đàn Tư Mã thầm thì Văn Quân

Đã một khi Châu, Trần biến dịch
Sớ trong tay biết tính làm sao?
Long nương bộn rộn yếm đào
Tuấn Khanh đỏ mặt đi vào nhà trong

Lúc trở ra tỏ lòng sau trước
Đã từ lâu thầm ước trao thân
Trời cao bể ái sông ân
Hai huynh chọn một lang quân thề nguyền

Nên mới quyết bói tên thử vận
Dây cung buông để nhận ứng huyền
Ai mà nhặt được thì nên
Trăm năm kết tóc xe duyên vợ chồng

Ngụy Soạn Chi có công bắt được
Họa vần thơ ô thước vấn vương
Cầu lam hẹn ước chày sương
Trọn lời khấn nguyện cương thường nho gia

Đỗ Tử Trung tên kia có trước
Ứng nghiệm mầu đầu thước là ta
Chữ đề rành rẽ Phi Nga
Tận tường kể lại hiên nhà chẳng sai

Thật kỳ dị anh hai nhận ẩu
Ngọc trang đưa che dấu bấy lâu
Nhờ em mai mối bắc cầu
Với người chị gái nào đâu có ngờ

Bởi thiên vận hương chờ lưả giục
Tấm chân tình thôi thúc thang mây
Khen thay nguyệt lão xe dây
Xích thằng duyên phận vơi đầy nỉ non.

*Nguyên tác thơ lục bát: “Nữ Tú Tài“
27.8.2020 Lu Hà



Mỹ Nhân Tài Tử
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 11

Cuộc dâu bể lòng son chẳng đổi
Con thuyền tình chìm nổi gian neo
Quản chi sóng gió bọt bèo
Đóa hoa trinh nữ thuận theo mái chèo

Công đăng hỏa cheo leo đầu ngõ
Ánh trăng huyền soi tỏ lòng ai
Duyên sâu chan chứa nguyệt đài
Yêu vì quốc sắc văn tài đắm say

Tưởng bằng hữu ai hay phu phụ
Nghĩa tao khang thầm nhủ bấy lâu
Hái hoa vén hẳn cành âu
Trái tim rạo rực trong lầu trướng cao

Kẻ cởi áo cẩm bào hoan hỉ
Người trút xiêm thủ thỉ lang quân
Gối loan nghiêng ngửa ái ân
Gió trên đỉnh Sở mây Tần ngàn Tương

Cuộc mây mưa nõn nường tơi tả
Phẩm tiên đào bả lả tay phàm
Rượu tình càng uống càng ham
Ong quen hương vị càng tham nhụy hồng

Chốn thiên thai non bồng thư thả
Thiên bất hư lạc đã ứng huyền
Trai tài với gái thuyền quyên
Phi Nga tự ký tơ duyên lạ kỳ

Thiếp nay lại xiêm y má phấn
Gái giả trai thân phận chưa yên
Soạn Chi lầm lỡ nhận tên
Sắt cầm dang dở tất nhiên tủi thầm

Phi Nga từng gieo mầm luyến ái
Nhớ mối tình ngang trái Cảnh Chân
Hay là dùng kế đổi thân
Dùng trâu thay ngựa xoay vần tơ duyên

Nàng Cảnh Chân thuyền quyên thục nữ
Lại say mê công tử Tuấn Khanh
Nguyên xưa qua chốn đô thành
Trầm ngư lạc nhạn sao đành bỏ qua

Cảnh tướng quốc nhà vua ái mộ
Đã một thời văn võ tôn vinh
Hiếm hoi một đóa hồng xinh
Ngọc trang thiếp gửi ân tình đại ca

Đỗ Tử Trung thiết tha mừng rỡ
Dán keo loan việc đó tính sau
Bây giờ trước mắt hỏi mau
Phán quan lại bộ trình tâu thế nào?

Tướng Văn Sác được trao ấn tín
Việc quân cơ giữ kín an dân
Trị bầy gian đảng bất nhân
Vu oan giá họa phản thần nhiễu nhương

Để lập lại kỷ cương triều chính
Văn võ đều tôn kính như nhau
Đổng nhung công phụng trước sau
Bắt tên Binh Đạo cạo đầu bôi vôi.

*Nguyên tác thơ lục bát: “Nữ Tú Tài“
29.8.2020 Lu Hà


Mỹ Nhân Tài Tử
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 12

Đỗ Tử Trung thảnh thơi xe ngựa
Cùng phu nhân sắm sửa khởi hành
Vu quy bái tổ nức nức danh
Phủ quan tham tướng yến anh tiệc tùng

Ngụy Soạn Chi ngại ngùng khi thấy
Đỗ Tử Trung nhờ cậy hỏi han
Phi Nga chị gái chứa chan
Tuấn Khanh giới thiệu nồng nàn bấy lâu

Phu nhân vội chải đầu vấn tóc
Thay áo quần hình vóc như xưa
Tiếng gà xao xác ban trưa
Phủ quan tham tướng thiệp đưa thiếp mời

Ba huynh đệ thảnh thơi bàn tiệc
Ngụy Soạn Chi nuối tiếc Tuấn Khanh
Sao không đi tới kinh thành
Tam khôi bảng nhãn nức danh bảng vàng

Tuấn Khanh thưa ngọc trang ưu ái
Nào ai ngờ thiên tải nhất thì
Tơ hồng chỉ thắm nữ nhi
Lọ là duyên phận đền nghì trúc mai

Hội kỳ phùng khứ lai chăng tá
Hãy thong dong thư thả mấy ngày
Mọi điều minh bạch tỏ bày
Đệ qua nghiêm phụ người hay nỗi lòng

Nàng vào trướng Tướng công lạy tạ
Nỗi niềm riêng thong thả trần tình
Việc cha bữa trước lai kinh
Một thân trơ trọi triều đình nào hay

Bản kêu oan tự tay con viết
Đỗ Tử Trung thân thiết bạn xưa
Trạng Nguyên án sát sớ đưa
Khóa hòm bỏ ngỏ ban trưa chàng về

Xem nét chữ tên đề là nữ
Văn Phi Nga văn tự rõ ràng
Bởi do định mệnh tao khang
Kiếp này trời định xích thằng xe duyên

Chàng năn nỉ mà nên hôn sự
Lại thân chinh dâng sớ kêu oan
Thay con mọi sự lo toan
Việc nhà gánh vác chu toàn trước sau

Nhờ có chàng cha mau phục chức
Binh đạo kia chọc tức triều đình
Phạm vào trọng án đại hình
Mọi điều sáng tỏ phân minh rạch ròi

Kẻ lưu đày chân trời góc bể
Người trở về kính nể muôn dân
Tiếng cha thơm nức xa gần
Cũng nhờ con rể trí nhân hiền tài

Thắp nén hương một hai khấn vái
Chẳng trăng hoa mà trái phép nhà
Mẹ con xế bóng chiều tà
Ngàn sao tinh tú ngân hà sáng soi.

*Nguyên tác thơ lục bát: “Nữ Tú Tài“
30.8.2020 Lu Hà



Mỹ Nhân Tài Tử
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 13

Văn tướng công tươi cười vui vẻ
Mừng con ta suôn sẻ mọi đằng
Cha thì có rể đông sàng
Văn tài lương đống khang trang phủ tòa

Nhưng có ngã Thám hoa chầu chực
Cổng nhà ta háo hức đã lâu
Chờ con về sẽ vào hầu
Xem ra có ý muốn cầu hôn đây?

Dạ thưa cha bạn bầy thuở trước
Đỗ Tử Trung nhặt được chiếc tên
Dây cung phát tất ứng huyền
Bởi chàng vội vã cho nên lỡ lầm

Ngụy Soạn Chi cầm nhầm tên đó
Nàng Phi Nga nào có biết đâu
Tưởng rằng duyên đã trúng cầu
Nhờ con mai mối ngọc châu trao liền

Gái giả trai mặc nhiên nghĩ cách
Tấm lòng son trinh bạch anh thư
Ơn sâu nghĩa nặng như từ
Cù lao chín chữ thiên tư toại nguyền

Đã bấy lâu dĩ nhiên chẳng biết
Gặp Tử Trung nhất thiết kể ra
Tuấn Khanh hứa bẩm với cha
Mối mai chị gái tên là Phi Nga

Nguy Soạn Chi thật thà như vậy
Đỗ Tử Trung cảm thấy khá thương
Dần dà mới kể tận tường
Tuấn Khanh là gái bái đường thành thân

Ngọc trang kia Cảnh Chân đang giữ
Muốn mối mai nương tử tôn huynh
Mai này hội ngộ trướng huỳnh
Con quan tướng quốc chén quỳnh giao bôi

Phi Nga đã cùng tôi duyên phận
Bởi cảnh nhà lận đận gió sương
Kinh đô sớ để sảnh đường
Vô tình biết được đoạn trường lâm ly

Gái giả trai nhung y nam tử
Bắn phát tên để thử ứng huyền
Chính tôi nhặt được trước tiên
Việc nhà vội vã đưa liền cho huynh

Giờ thong thả đình huỳnh hôn lễ
Huynh ở chơi vui vẻ vài ngày
Cuồng ca túy lúy men say
Văn chương hạc lỷ đắng cay ngọt bùi

Ngụy Soạn Chi ngậm ngùi nuối tiếc
Dốc chén sầu mọi việc đã xong
Phi Nga trọn vẹn chữ tòng
Gạo thành cơm cháo còn mong mỏi gì?

*Nguyên tác thơ lục bát: “Nữ Tú Tài“
31.8.2020 Lu Hà



Mỹ Nhân Tài Tử
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 14

Lặng lẽ ngồi nhâm nhi chén đắng
Cũng bởi ai thay dạng đổi tên
Mới hay duyên phận hoàng thiên
Tưởng đâu bỡn cợt mà nên vợ chồng

Chí nam nhi tang bồng hồ hải
Con thuyền tình ngang trái làm sao?
Nhớ xưa hứa hẹn áo bào
Tam khôi chiếm bảng má đào thênh thang

Chữ song hỷ xênh xang bắt tuột
Lâm mã kỳ hổ vuốt móng không
Người ta thành gái có chồng
Còn đâu lạc thú vườn hồng bướm hoa

Đường gập ghềnh nhạt nhòa quan lộ
Bởi thế gian họa hổ vẽ bì
Trúc mai oanh yến xầm xì
Tri nhân tri diện ai thì tri tâm

Ta đã trót lỡ lầm tin cậy
Ngọc trang đưa nào thấy người đâu?
Thẹn thùng Tần, Tấn, Trần, Châu
Lâm môn song hỷ bể dâu đoạn trường

Vội giục giã tiểu đồng xe ngựa
Mím chặt môi máu ứa sục sôi
Một ngày mắc tiếng thì thôi
Bao nhiêu hy vọng hết rồi còn đâu

Thấy đại huynh âu sầu buồn bã
Trách móc hoài vàng đá phôi phai
Lỡ làng nào bởi tại ai
Ông trời xếp đặt trúc mai đền nghì

Lễ nghinh hôn tiện nghi đã tới
Mời anh vào thưa với tướng công
Bề trên lễ cúc từ đường
Sau anh sửa soạn vinh hương cũng vừa

Ngụy Soạn Chi vẫn chưa hả giận
Hết Tuấn Khanh lại hận Phi Nga
Thấp mưu thua trí đàn bà
Đi thì cũng dở chẳng thà ở luôn

Chàng ngẫm nghĩ lệnh tôn ngồi đó
Trước nghiêm đường Văn, Đỗ thọ tràng
Tướng công hoan hỉ giữ giàng
Mấy khi bằng hữu họ hàng chén say

Yến tiệc bày vui vầy quan khách
Đỗ Tử Trung ngọc thạch đưa ra
Tráp trầu nàng mở thiết tha
Lễ mừng hai họ gần xa chúc mừng

Phủ Văn tướng tưng bừng trên dưới
Khói hương bay trà cưới kính dâng
Vợ chồng khép nép dạ vâng
Pháo hoa ròn rã mấy tầng không gian

Thấy con trẻ nồng nàn âu yếm
Chẳng ngại ngùng dấu diếm phụ thân
Tướng quân Văn Sác ân cần
Tre già măng mọc gốc phần thơm danh

*Nguyên tác thơ lục bát: “Nữ Tú Tài“
1.9.2020 Lu Hà



Mỹ Nhân Tài Tử
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 15

Sau mấy ngày yến anh hoan lạc
Nàng yên tâm khuê các chờ chàng
Hồi hương huynh đệ thênh thang
Đô thành trở lại quán hàng khi xưa

Đoàn ngựa xe cũng vừa kịp tới
Cảnh tiểu thư ngóng đợi bấy lâu
Tuấn Khanh chắc chắn vào hầu
Phú ông mừng rỡ Trần, Châu, Tấn, Tần

Đỗ Tử Trung tần ngần giây lát
Trước sảnh đường lễ vật bày ra
Tuấn Khanh hay gọi Phi Nga
Cầu hôn huynh trưởng tên là Soạn Chi

Ngụy thám hoa thứ nhì Tống quốc
Sau trạng nguyên bạn học Tử Trung
Sông tình bể ái trùng phùng
Đồng song vả lại cũng cùng đồng khoa

Thơ họa xưa thêu hoa dệt mộng
Để Cảnh Chân mong ngóng đợi chờ
Cầu lam chắp nối đôi bờ
Trình quan lão tướng chọn giờ nghinh tân

Cảnh phú ông phân vân tư lự
Cháu gái tôi công tử họ Văn
Hai bên hứa hẹn gối chăn
Hôn nhân chưa định khó khăn bộn bề

Đỗ Tử Trung chẳng hề chi cả
Lời hứa xưa vàng đá trúc mai
Tuấn Khanh là gái giả trai
Ngọc Trang vốn của văn tài Soạn Chi

Văn phu nhân vu qui bái tổ
Có bức thư bày tỏ tiểu thư
Máy trời giăng gió như từ
Hoa tiên nét chữ thiên tư họa vần

Nàng Cảnh Chân bần thần thổn thức
Đã bấy lâu rạo rực tiểu quan
Đợi chờ chi khách hồng nhan
Tủi thân má phấn chứa chan giọt buồn

Cùng mỹ nhân cầu hôn chi nữa
Tháng ngày hoài chan chứa thiết tha
Bây giờ chưa rõ người ta
Hoa kia cây nọ xem ra thế nào?

Nếu ép duyên liễu đào dập nát
Cậy thế quyền chà xát tả tơi
Phiền ông ra gửi lại người
Phú ông đành vậy y lời nói ra

Thấy lời nàng thực thà sắt đá
Sai quân hầu vội vã đón bà
Xôn xao kiệu rước Phi Nga
Thướt tha yểu điệu thềm nhà nữ nhi

Giống Tuấn Khanh dáng đi giọng nói
Mới ân cần mời gọi vào trong
Chị em thư thả trải lòng
Kẻ chờ tin nhạn người mong thư truyền.

*Nguyên tác thơ lục bát: “Nữ Tú Tài“
1.9.2020 Lu Hà



Mỹ Nhân Tài Tử
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 16

Rồi hai ả thuyền quyên thục nữ
Mới hỏi thăm công tử bình yên
Bâng khuâng tư lự hàn huyên
Hãy nhìn rõ mặt tòng quyền biến thông

Tôi nay đã lấy chồng họ Đỗ
Qua quán này hồi đó Tuấn Khanh
Hoa tiên tỏ chút lòng thành
Sợ mình lộ diện cũng đành vậy thôi

Phận nữ nhi nổi trôi bèo bọt
Tiếng oanh ca thánh thót trên cành
Nỗi niềm rầu rĩ năm canh
Phong trần khổ lụy mong manh phận hèn

Đời ô trọc bon chen tiền bạc
Tên Đạo binh phản trắc phụ thân
Võ quan chính trực Tống thần
Phi Nga đành phải nam nhân giả hình

Giờ tôi đã thân chinh gặp chị
Ngọc trang kia đích thị cầu hôn
Soạn Chi gia thế tổ tôn
Thám hoa đơn chiếc tâm hồn trẻ trung

Chàng thề nguyện thủy chung ân ái
Với Phi Nga chị gái bắn tên
Mong sao phát tất ứng huyền
Hai chàng Đỗ, Ngụy tơ duyên rối bời

Sự việc đã sáng ngời sau trước
Đỗ Tử Trung bắt được trước tiên
Vội vàng sơ ý cho nên
Tiện tay vật báu trao liền Soạn Chi

Hai chị em thầm thì trong trướng
Rồi cầu xin lão trượng thương tình
Ngựa xe dong ruổi hành trình
Ung dung lão tướng thân chinh lên đường

Ngụy Soạn Chi vấn vương tư lự
Tiếc Phi Nga do dự Cảnh Chân
Bỗng đâu xe ngựa trước sân
Văn nhân quốc sắc bần thần ngẩn ngơ

Chốn thiên thai giấc mơ trần thế
Cảnh tiểu thư nương nhẹ bước ra
Tiếng oanh rạo rực tiên nga
Thám hoa hồi hộp thiết tha yếm đào

Nức tiếng thơm anh hào thục nữ
Yến tiệc bày nương tử lang quân
Khen thay những khách hồng quần
Gái du gối hạc trai vần long nương

Vui mấy ngày nõn nường thuê thỏa
Xâu hạt vàng rồi họa thơ ca
Nửa đêm giờ tý canh ba
Cuồng say túy lúy làn da mượt mà

Đỗ Tử Trung dần dà mới hỏi
Trúc tiên xưa mong đợi đã lâu
Chày sương ý nguyện lam cầu
Hoa nào chủ ấy bể dâu tình trường

Ngụy Soạn Chi mở rương lấy vật
Hai tay dâng chân thật tạ ơn
Vườn xuân hoa bướm chập chờn
Thanh tao Đỗ, Ngụy cung đờn Cảnh, Văn.

Xin hết truyện
*Nguyên tác thơ lục bát: “Nữ Tú Tài“
2.9.2020 Lu Hà


Gia Súc Kể Công
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 1

Thiên cơ thụ tạo muôn loài
Sản sinh đông đúc biệt tài khác nhau
Long lân quy phụng đủ màu
Tứ linh cát bụi ngàn sau phủ mờ

Ba ngàn thế giới bơ vơ
Ai hay lục súc nương nhờ thế nhân
Trâu kêu mệt mỏi gian nan
Ngậm ngùi sớm tối thở than mãi hoài

Canh ba gà gaý ban mai
Thằng chăn vội vã giằng dai chão thừng
Ăn nhanh roi quất lừng khừng
Đồi hoang uể oải nửa chừng dắt đi

Cày bữa nhẫn nại kiên trì
Cổ mang hai niệt mũi thì thòng dây
Ruồi bâu đỉa cắn bấy chầy
Rầy la chửi mắng đọa đầy ngược xuôi

Trời cao đứng bóng mới thôi
Ruộng sâu đồng cạn thân côi đến già
Chết thì đâu có mộ bia
Làm không kịp thở bên rìa rừng hoang

Tối về nửa giấc mơ màng
  ra nhai lại phũ phàng gió sương
Nắng mưa người chẳng đoái thương
Tơ tằm lúa gạo dặm trường khổ đau

Tháng giêng tháng chạp đua nhau
Đậu mè hoa quả bạc màu thu đông
Xuân hè chẳng ngại bão dông
Cày bừa gối vụ ruộng đồng cố xong

Lại còn xe gỗ dầm công
Đạp tranh kéo mật chất chồng lưng vai
Ăn thì bã mía lá khoai
Liên miên khói tỏa khứ lai nhọc nhằn

Đầm đìa khe suối trở trăn
Còng lưng đủ việc chẳng băn khoăn gì
Chuồng hôi rận rệp tứ chi
Rơm khô cỏ lác khoai mì thì không

Lẽ ra phải có mền bông
Phên che liếp chắn trả công trâu cày
Bồ hòn ngậm đắng nuốt cay
Chẳng ai thương xót tháng ngày cần lao

Về già mắt đỏ nhử trào
Đầu phang búa tạ cổ dao sắc kề
Máu tươi ồng ộc dầm dề
Người tranh cái nọng kẻ mê bóng tròn

Thiết tha yểu điệu phấn son
Tiểu thư mê lược sừng con trâu già
Tù và ve vuốt trau tria
Tiếng vang xung trận phân chia chiến trường

Quân cờ tiện khéo mõ phường
Chuôi dao cán quạt bốn phương dập dờn
Tỳ bà ai oán tủi hờn
Móng trâu đòi gảy trào cơn ái tình.

*Nguyên tác thơ cổ phong:“Lục Súc Tranh Công“
2.9.2020 Lu Hà



Gia Súc Kể Công
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 2

Tranh giành đủ thứ linh tinh
Xênh xang dùi trống ấm mình tuyết đông
Lại còn lấy máu bôi chuông
Tề Vương thương hại cánh đồng cỏ non

Tử Phương dạy bảo cháu con
Trâu già chôn xuống lộc còn phúc tân
Nhớ câu dĩ đức hành nhân
Báo ân dĩ oán xót thân trâu còm

Ra vào luồn cúi lom khom
Nô tài vô dụng hay nhòm đồ xơi
Một ngày ba bữa xăm soi
Thòm thèm ăn vụng đòn roi chẳng sờn

Vuốt ve ngắm nghía bôi trơn
Bộ lông dã thú khinh nhờn chúng sinh
Trẻ con bé tí rập rình
Mới ra một cục lăn mình vào ngay

Chưa hề lội nước đi cày
Trời chưa trở rét nằm ngay bếp lò
Vô tư chẳng biết chăm lo
Nằm dài thở dốc thò lò lưỡi ra

Chủ thì âu yếm thiết tha
Cho ăn cơm thịt còn ta ăn gì?
Gạo tiền tổ táng an nhi
Thế nhân tệ bạc sa đì cũng yêu

Trâu ta lam lũ sớm chiều
Biết bao công trạng cô liêu tuổi già
Muông kia chỉ biết chầu rìa
Săn văn nịnh bợ đá bia miệng đời

Vểnh tai nghe chửa hết lời
Đỏ vằn tia mắt chó thời sủa vang
Vai u thịt bắp kềnh càng
Chăm lo việc nặng họ hàng nhà trâu

Giống ta chỉ giỏi gâu gâu
Canh nhà giữ của thì trâu sao bằng
Trung thành bảo vệ nông trang
Đêm không dám ngủ muộn màng canh thâu

Cớ sao bới lá tìm sâu
Chẻ tư sợi tóc bắt câu bẻ vần
Muôn loài thụ tạo thế nhân
Mỗi người mỗi việc đều cần đến nhau

Nhân tình thế thái trước sau
Hưng vong xã tắc nhuốm màu máu tươi
Chó đâu phải giống chây lười
Nhớ câu thổ tử cẩu thời phanh thây

Xông pha sẵn cả một bầy
Săn chồn đuổi sóc giỗ thày tiên sinh
Quản chi gai góc xước mình
Nhe nanh múa vuốt thân chinh chiến trường

Biên thùy giặc giã thất kinh
Anh trâu chẳng biết phận mình thế thôi
Ươn hèn chậm chạp ỉ ôi
Chê bai chẳng biết đời tôi nhọc nhằn.

*Nguyên tác thơ cổ phong:“Lục Súc Tranh Công“
3.9.2020 Lu Hà












Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét